Để góp tay vào tập san, tôi có viết vài bài, song đọc lại tôi cảm thấy hợm hĩnh nên tôi không dám gởi đi. Nguyên do chủ yếu là vì những lời lẽ trong bài viết cứ như con vẹt nhái theo tiếng người. Tôi quyết định làm việc sưu tầm nầy để cùng các đạo hữu góp phần vào niềm vui trong ánh sáng của Đạo.
Chúng ta đã từng nghe rất nhiều lời giảng về hai chữ Phật giáo. Để không tốn thì giờ thực tập quý báu của quý vị, tôi xin tóm lược.
Phật giáo là những lời dạy của đức Phật. Đấng Từ phụ dạy chúng ta những phương pháp thực hành để tu tâm, sửa tánh để trở thành người tốt, thánh nhân, Bồ tát và cũng có thể thành Phật như Ngài. Kinh điển, giáo lý chỉ là những hướng dẫn, những trợ lực không thể thiếu, nhưng chúng chỉ là trợ lực, là thứ yếu chứ không phải là chính yếu. Chủ yếu, chính yếu Ngài muốn dạy chúng ta những phương pháp thực hành.
Chúng ta cũng đã nghe giảng, Phật đã thực hành từng giây, từng phút trong từng việc làm bình thường nhất trong ngày (từ Kinh Kim Cang). Người nào thực hành tinh chuyên, trở thành thói quen tốt để “ lìa bỏ tham dục, được tịch tịnh “ (từ Kinh Tứ Thập Nhị Chương) người ấy tự nhiên trở thành Phật tử tốt của Phật.
Tôi để các bạn đạo có thấy lòng mình vui hơn khi đón nhận người đàn bà 92 tuổi trong bài viết đính kèm là đạo hữu của mình chăng. Chúng ta có nên bỏ thành kiến người theo tôn giáo khác không thể thành Phật tử chăng?
ATTITUDE
The 92-year-old, petite, well-poised and proud lady, who is full dressed each morning by eight o’clock, with her hair fashionably coifed and makeup perfectly applied, even though she is legally blind, moved to a nursing home today.
Her husband of 70 years recently passed away, making the move necessary. After many hours of waiting patiently in the lobby of the nursing home, she smiled sweetly when told her room was ready. As she maneuvered her walker to the elevator. I provided a visual description of her tiny room, including the eyelet sheets that had been hung on her window.
“I love it,” she stated with the enthusiasm of an eight-year-old having just been presented with a new puppy. “Mrs. Jones, you haven’t seen the room…. just wait.” “That doesn’t have anything to do with it,” she replied. “Happiness is something you decide on ahead of time. Whether I like my room or not doesn’t depend on how the furniture is arranged..it’s how I arrange my mind. I already decided to love it… “It’s a decision I make every morning when I wake up. I have a choice; I can spend the day in bed recounting the difficulty I have with the parts of my body that no longer work, or get out of bed and be thankful for the ones that do.
Each day is a gift, and as long as my eyes open.
I’ll focus on the new day and all the happy memories I’ve stored away… just for this time in my life.
Old age is like a bank account… you withdraw from what you’ve put in.. So, my advice to you would be to deposit a lot of happiness in the bank account of memories. Thank you for your part in filling my Memory bank. I am still depositing.
Remember the five simple rules to be happy:
1. Free your heart from hatred.
2. Free your mind from worries.
3. Live simply.
4. Give more.
5. Expect less.
FAMILY
Are you aware that if we died tomorrow, the company that we are working for could easily replace us in a matter of days. But the family
we left behind will feel the loss for the rest of their lives. And come to think of it, we pour ourselves more into work than into our own family, an unwise investment indeed, don’t you think? So what is behind the story?
Do you know what the word FAMILY means?
FAMILY = FATHER AND MOTHER I LOVE YOU
Chánh Thường Huy